Thương Hoàng

Lời Thầy Dạy Con




Khi thầy giơ ngọn roi lên cao
Là sẽ đánh xuống rất khẽ
Không ai nỡ làm đau con trẻ
Chỉ dạy từng bước trong bài học làm người
 
Khi các con đau một thầy đau mấy mươi
Khi các con quỳ chân thầy đi không vững
Từng phút giằng xéo tâm hồn buông thững
Nhìn các con biết cúi đầu nhận lỗi lệ thầy rơi mừng vui
 
Thầy dạy các con những điều đơn giản thôi
Biết yêu quê hương non sông gấm vóc
Biết nhớ ơn người nông phu trồng ra lúa thóc
Biết thờ kính ông bà phụng dưỡng mẹ cha
 
Các con như những cánh diều bay cao vươn xa
Gặp ngày bão lộng đứt chỉ
Thầy rèn luyện ngày đêm không ngừng nghỉ
Dạy các con lướt gió an toàn
 
Khi những con chim ưng còn non
Cha mẹ chúng thả xuống từ vách đá chót vót
Tuy lòng dạ se cắt đắng đót
Nhưng phải nén kìm nhìn chúng tự vỗ cánh bay lên
 
Ngày mai khi xa trường sẽ nhớ quên
Người đưa đò trên dòng sông phấn trắng
Nhưng các con sẽ không bao giờ quên những lời nói sâu lắng
Thầy nắn nót từng câu dạy các con cách ở đời
 
Có loài hoa nào mãi xinh tươi
Ngày kia thầy sẽ rụng rơi về lòng đất
Các con hãy nhớ vì đường mật
Kiến tham ăn chết nhưng các con sẽ sống vì bài học đầu đời
 
Những chiếc roi giơ cao quất vào khoảng trống chơi vơi
Răn dạy các con thầy học từ thầy mình khuôn đúc
Đạo đức làm người phải ghi khắc mọi lúc
Vì ngày kia các con sẽ vượt sông đưa đò



 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 7 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "Lời Thầy Dạy Con"